Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

Khi nỗi sợ qua đi và niềm tin luôn còn ở đấy

Có giấc mơ được khơi lên từ những lời ca
về một nơi chốn bên ngoài làng quê buồn tênh và nghèo khó
Thôn nữ thả tóc ra gió
và bắt đầu mộng mơ…
Nhưng khi những gã trai ôm đàn ra đi
Thôn nữ trở về với mảnh vườn cũ
Lấy chồng, sinh con, và tự nhủ:Giấc mơ ngày ấy đã lụi tàn…


Có giấc mơ khởi nguồn từ một bóng hình
Bùng cháy từ những xúc cảm thiếu thời còn sót lại
Cháy hết que diêm rồi rơi vào bóng đêm hoang mang và trống trải
Giấc mơ bỗng chốc lụi tàn…



Có giấc mơ bắt đầu từ một cơn say
từ những kiếm tìm trôi dạt triền miên trong tiềm thức
Nhưng khi men say đã hết
Giấc mơ cứ thế lụi tàn…


Có giấc mơ tượng hình từ những ý niệm cao xa
từ những ý tưởng cóp nhặt siêu hình và mớ ngôn từ không còn khả năng biểu đạt
Khi ngân mãi những điệp khúc tẻ nhạt
Giấc mơ tự nó lụi tàn…


Có giấc mơ nhen nhóm từ những cánh cửa khép hờ
từ sự ám ảnh về những điều chưa - được - biết
Và khi nhận ra đằng sau cánh cửa không có gì hết
Ngoài cơn cực khoái chết non
Giấc mơ bé con lụi tàn như lửa đóm…


Có giấc mơ được sinh ra từ một ánh mắt nhìn xuyên
từ sự quyến rũ chỉ có thể lắng nghe bằng tâm tưởng mà không thể chạm tay hay nhìn thấy
Khi nỗi sợ qua đi và niềm tin luôn còn ở đấy
Giấc mơ tự nó hồi sinh!



Luu Huong

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét