Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2015

Thấy tay, ngực, mắt, môi mình tạm bợ

Có những ngày chẳng biết về đâu
Chỉ nghĩ sẽ một mình ra biển
Giang tay gào lên như đay như nghiến
Chính mình.
Có những ngày muốn về thăm mẹ trong lặng thinh
Đứng dựa mái hiên nhìn mẹ cười để thấy lòng trẻ dại
Hỏi mẹ ... có cái chết nào ko làm đau người ở lại
Con thèm thử chết một lần.
Có những ngày ngửa tay ra ko tìm nổi một người bạn thân
Rủ ra chỗ quen nhấp ngụm rượu đốt cháy lòng cháy cổ
Nhìn vào mắt nó mà thét lên: ê mày! Tao khổ
Một đời rồi mày ơi.
Có những ngày chạy ra sông nhìn dòng trôi
Hỏi đáy sâu mình bao nhiêu tuổi
Muốn nhúng mười ngón gầy tập chết đuối
Chết vậy... có đau sông?
Trời ơi! Có những ngày những tháng ta thèm rỗng tuếch trong lòng
Chẳng thiết gì quê hương, mẹ cha, bầu bạn
Ném lên trời khổ đau, đắng cay, chán ngán
Chôn xuống đất sâu đứa chưa hết hạn làm người.
Có những ngày ta trợn mắt mà như chết rồi
Thấy tay, ngực, mắt, môi mình tạm bợ
Dính vào xác khô mà chẳng rõ hồn?
Có những ngày ta ko hơn gì xác chết!
Cuộc đời mệt mỏi quá rồi sao mình ko tha thiết với nhau hơn - TCS

Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015

đến và lau nước mắt thật giản đơn…

Đã nghĩ mình có thể nói ra hết với một người từng chút một niềm đau
rồi lặng yên ngắm trái tim mình ngơ ngác
một người đã chọn mình giữa trăm triệu con người khác
đến và lau nước mắt
thật giản đơn…
Những đêm dài chúng ta nhắn cho nhau về nỗi buồn
nghe tiếng mưa khuya mà tin rằng cuộc đời cần giá buốt
để sẻ chia giữ lại được nhiều hơn không chỉ là ấm áp
người với người vì niềm vui nên đau đớn
ai cũng cố chấp niềm tin…

Mình vẫn ổn!

Tôi biết lúc này người rất cô đơn
Nhưng người cố tỏ ra mình vẫn ổn
Người ích kỷ mang nỗi buồn đi trốn
Giấu tim mình vào khoảng trống mênh mông.

- Vân Jenny -