Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

em quá cũ, ta cũng là quá cũ

ta ngồi trong đêm tìm mình trên tóc
ngón tay mò về hỏi chuyện đường ngôi
từng sợi sang nâu, sạch mùi hoa bưởi
sao không thật thà như nắng tháng ba?
em giờ tô môi bằng màu rất mới
nụ cười cherry, mím môi hạt dẻ
ta lúng túng chẳng thể nhìn ra được
gió hanh khô cũng đã rất mềm rồi
ông thợ gò giờ đã bỏ đi xa
từng con phố cong gồng mình nhảy múa
cô bán báo giờ không đon đả nữa
dẫu mắt đã nâng cho bớt nhạt nhòa
ta ngồi thở ra tiếng mình nặng nhọc
những ngày mưa hoa trắng đâu rồi?
ta tiếc mãi một lời chưa hề nói
bài hát chỉ còn bóng dáng một người dưng
ta gục mặt vào lưng đêm và khóc
cassette nghiến vô tư lên kỉ niệm chập chờn
em quá cũ, ta cũng là quá cũ
có nỗi buồn là luôn mới phải không em?
[hà nội 14.03.năm hai ngàn mười sáu]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét