Thứ Sáu, 23 tháng 4, 2010

Để yên những gì vốn thế

Suy tưởng

1.

Có những năm tháng không mùa, buồn vui không hình không dạng

Tất cả nhạt nhòa

Như mây

Như gió

Thổi qua triền miên tháng ngày…


2.

Có những cảm xúc không tên, lẫn lộn trong rất nhiều trùng lặp

Ta nhặt ra từ mớ hỗn độn

Một hai con chữ

cho mình


3.

Có những trang sách trắng tinh, hàng ngày vẫn được đọc lên thành tiếng

Nhưng khi ký tự chỉ là những cái vỏ rỗng

Nó chẳng chuyên chở được gì


4.

Ta mong tháng năm có mùa, mong gọi tên được cảm xúc

Ta viết bằng ngôn ngữ dị biệt của loài chim sơn tước

(Có khi là của loài voi

Mà cũng có thể là tiếng tru của sói rừng)


5.

Rồi ta nhận ra mùa khiến cuộc đời biến chuyển, xoay vần

Cảm xúc đã định danh thì không còn phiêu du, chất ngất

Voi và sơn tước chẳng có gì liên quan hay ăn nhập

Làm sao có thể hiểu nhau khi một loài dưới đất, loài kia lại cứ chấp chới bay lên?


6.

Thôi thì trả voi về rừng chiều, trả sơn tước về trời đêm

Để yên những gì vốn thế

Tạm quên những gì không thể

Khép lại suy tưởng điên rồ…


Lưu Hương

-----------------------

em thích bài này của chị nên xin phép copy về đây

thấy nhiều cảm nhận trùng lựap với bản thân mình :)

Thank Chi

Thứ Sáu, 16 tháng 4, 2010

khát khao con tim sao mãi đợi chờ ...


em đi tìm một nửa của em (November 15, 2007)


Em đi tìm một nửa của em
Đường khuất nẻo,
Bước chân mải miết
Có phải đây một nửa riêng mình?!


Hạnh phúc dâng tràn
Ngọt ngào chan chưá
Nụ cười mải vui trên môi…
Quên nét buồn
....
Vụng về nơ tình em thắt
óng ánh sợi duyên buông
tặng anh,
âu yếm,
ngón tay đan
...


rồi một ngày vắt vẻo
óng ánh duyên tơ… hững hờ
lỏng lẻo bàn tay… trượt khẽ


em vụng về!
...
thất vọng
...
nửa yêu
...
...
Em đi tìm một nửa của em
chỉ một mình em ko còn ai nữa
sợi tơ duyên cả hai cùng kết
nơ tình yêu, âu yếm, trao nhau


một nửa tình yêu sáng mãi nơi nào
dẫn bước chân em đừng hụt hẫng
đường khuất nẻo em đã nhiều thua thiệt
khát khao con tim sao mãi đợi chờ.


Anh!
hãy là một nửa của riêng em.
Hạnh phúc, yêu thương, ngọt ngào, cay đắng...
Nụ cười vui ko mải miết biết nhịn nhường.
Nỗi buồn chia đôi nhẹ nhàng cùng gánh


Tình yêu của em ơi! 
Con tim yêu rộn ràng hoà nhịp
Em tìm anh
Một nửa dành riêng mình!




(tôi viêt cho bạn yêu, thương bạn nhiều)


Bạn tôi mấy ngày nhiều tâm tư quá. Tôi bận rộn ko ghé nhà bạn để hôm qua, hôm kia vào thăm mà thấy mình như vô tâm thế. Tình yêu chẳng thể là lon nước ngọt để bạn nhâm nhi hay cất vô tủ lạnh để có thể luôn biết mình đang có. Bạn hỏi làm sao để biét đâu là nưả củ mình để chọn cho đúng.... làm sao nhỉ tôi cũng chẳng biết nưã. chẳng có gì gọi là trọn vẹn trong cuôc sống. Đừng sở hưũ cái vô hình... 

Thứ Năm, 8 tháng 4, 2010

Để mỗi đông về thổi buốt những vàng son…

ẢNH CỦA VÔ HÌNH


Có thể nào không anh
Chụp được hình cơn mưa chiều nay trên lối phố
Dệt muôn ngàn sợi tơ
thành nỗi nhớ
Lăn trên phím đàn là ngõ vắng
buông lơi…

Có thể nào chụp được không anh ơi
Hình cơn gió gầy ủ ê trên ngói vỡ
Phố oằn lưng gánh những đổi thay
dang dở
Để mỗi đông về thổi buốt
những vàng son…

Có thể nào chụp được nỗi cô đơn
Cho ta cầm trên tay và xé
Ai đó đợi ai trong chiều đông lặng lẽ
Giọt giọt cà phê tí tách đếm mong chờ

Anh có thể nào chụp được những cơn mơ
Hoang hoải đuổi đeo những đêm dài mộng mị
Ngọn lửa cháy trong tim người nghệ sỹ
Dẫu tàn hơi vẫn sáng đến nao lòng…

Em buồn cười, em vô lý phải không
Bởi muốn cầm trên tay những khoảnh khắc tháng năm
đã vô tình
đánh mất
Bởi sợ những phôi pha theo dòng đời
tất bật
Nên chọn vô hình để níu giữ
Bình yên
Mong anh về
Chụp nỗi nhớ
Triền miên…