Lâu lâu muốn nhắn hỏi
Người cũ quên mình chưa
Sao bấy nay im lặng
Còn... Nhớ? À! Không! Đùa
Ta đã quên sạch hết
Hồi đó thương thế nào
Hình như chỉ giống kiểu
Thèm thuồng thì hôn nhau
Lòng cũng chẳng buồn nghĩ
Trong tim sót thứ gì
Chắc sót vài xíu nhớ
Tính tìm chỗ... Vứt đi
Lâu lâu ưa thăm hỏi
Nghe giọng xưa già nua
Cười cợt vài ba tiếng
Mắc ghét thế cho chừa
Sao không yêu sâu đậm
Sao mặc ta bỏ đi
Sao không ngăn nông nổi
Giá biết nghĩ...chắc gì?
Sao lại làm ta khổ
Dang dở thêm một lần
Trái tim hoài rỉ máu
Cách nào chữa thanh tân?
Lâu lâu ta thấy ghét
Lâu lâu rơm rớm thương
Lâu lâu muốn nhắn nhủ
Chia ly ráng kiên cường
Như ta đang hạnh phúc
Như ta đang cười vui
Đâu ai hay biết được
Trong tim đây tro vùi
Ta tài ba đến nỗi
Nhắn người cũ đừng thương
Cho ta hôm trở gió
Khao khát chung một đường
Lâu lâu nhắc cho nhớ
Còn một người là ta
Đang đi qua nỗi nhớ
Bằng đau đớn thiệt thà
Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2016
Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016
Thức chẳng yên dở dang giấc ngủ Hạnh phúc con người mong manh mưa sa.
Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa |
Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
Xoá nhoà hết những điều em hứa
Mây đen tới trời chẳng còn xanh nữa
Nắng không trong như nắng buổi ban đầu.
Cơn mưa rào nối trận mưa ngâu
Xoá cả dấu chân em về buổi ấy
Gối phai nhạt mùi hương bối rối
Lá trên cành khô tan tác bay.
Mưa cướp đi ánh sáng của ngày
Đường chập choạng trăm mối lo khó gỡ
Thức chẳng yên dở dang giấc ngủ
Hạnh phúc con người mong manh mưa sa.
Bản nhạc ngày xưa khúc hát ngày xưa
Tuổi thơ ta là nơi hiền hậu nhất
Dẫu đường đời lắm đổi thay mệt nhọc
Tựa đầu ta nghe tiếng hát ru nhau.
Riêng lòng anh anh không quên đâu
Chỉ sợ trời mưa đổi mùa theo gió
Cây lá với người kia thay đổi cả
Em không còn màu mắt xưa.
Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
Thương vườn cũ gẫy cành và rụng trái
Áo em ướt để anh buồn khóc mãi
Ngày mai chúng mình ra sao em ơi.
Xoá nhoà hết những điều em hứa
Mây đen tới trời chẳng còn xanh nữa
Nắng không trong như nắng buổi ban đầu.
Cơn mưa rào nối trận mưa ngâu
Xoá cả dấu chân em về buổi ấy
Gối phai nhạt mùi hương bối rối
Lá trên cành khô tan tác bay.
Mưa cướp đi ánh sáng của ngày
Đường chập choạng trăm mối lo khó gỡ
Thức chẳng yên dở dang giấc ngủ
Hạnh phúc con người mong manh mưa sa.
Bản nhạc ngày xưa khúc hát ngày xưa
Tuổi thơ ta là nơi hiền hậu nhất
Dẫu đường đời lắm đổi thay mệt nhọc
Tựa đầu ta nghe tiếng hát ru nhau.
Riêng lòng anh anh không quên đâu
Chỉ sợ trời mưa đổi mùa theo gió
Cây lá với người kia thay đổi cả
Em không còn màu mắt xưa.
Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
Thương vườn cũ gẫy cành và rụng trái
Áo em ướt để anh buồn khóc mãi
Ngày mai chúng mình ra sao em ơi.
Nguồn: Lưu Quang Vũ, thơ tình, NXB Văn học, 2002
Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016
Em lộn trái mình một đường link
Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng
Chúng mình thuộc luật giao thông
anh lái xe thành thạo
đọc hướng dẫn cả những thứ chưa sử dụng
du thuyền
máy cạo râu,
RoketChef ,
chai nước cọ bồn cầu…
Em lộn trái mình
một đường link
Sao link nào tới anh cũng nghẹn?
Cho em bản đồ
cùng nhiều bảng hiệu
biển ngược chiều
gắn trên đường ngộ nhận
gắn trên đường lơ là
đường ghen tuông
đường nhạy cảm quá đà
biển báo
những khúc quanh tái mặt…
Kiệm lời
lãng phí nhau
Em mất tích
trong đường hầm
thiếu sáng…
9/3/09
PTV
PTV
Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2016
"hôm nay bầu trời run lẩy bẩy thả cơn mưa dối gian..."
nếu một ngày nắng đẹp
chúng ta buộc phải nói với nhau lời xin lỗi
em là người có tội
đã không nói cùng anh những chuyện trên trời
nói gì về đám mây trôi?
nói gì về cơn giông đến vội?
nói gì về những chớp giật giữa đời nhau?
chúng ta mãi là những kẻ đến sau
dẫu vẫn luôn đứng trước nhau nói lời đầu tiên ấy
hôm nay bầu trời run lẩy bẩy
thả cơn mưa dối gian
anh từng hỏi:
- em làm thơ cho ai?
không có ai trong thơ em hết thảy
vì con chữ chạy ra khi tất cả đã đi rồi
em từng nói:
- anh có đọc em không?!
như một bài hát anh thuộc lời nhưng quên nhạc
từng nốt trầm bị anh bỏ giữa thinh không
bữa nay trời buồn
tối om
sâu hoắm
em vẫn xin lỗi vì đã đẩy anh về huyễn hoặc tự do
K.Lan
Tienve.org
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)