Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2011

Em sẽ khoác lên mình chiếc áo ko màu của gió


Ngày gió...

Hà Nội ngày gió mùa,
e khoác lên mình hơi lạnh mùa đông
chiếc áo lạnh - giọt nước ấm
treo giữa lối đi cơn gió ngược đường

Hà nội ngày vắng một bước chân
cái nhớ ngang vướng vào mưa loáng nước
khuyết một góc đường dường như nhỏ lại
em cuộn theo mình nhèo ướt những khát khao

một góc nhỏ nào? một góc nhỏ vướng vào vai
vướng vào tóc, vướng vào tay, vướng vào bao xống áo
cảm xúc ấy khiến em thành vụng dại
Gắng rũ mình trong bất lực bao quanh

Rồi một ngày Hà Nội lại vẹn nguyên
sẻ đủ đầy những giận hờn, yêu thương, lỗi lầm và tha thứ.
chỉ thiếu mình e lạc đâu nơi góc nhỏ
cảm xúc đã đánh rơi sao em cố đi tìm ...

và ngày ngày con đường vẫn nối xa
em sẽ khoác lên mình chiếc áo ko màu của gió
cơn gió ngang treo cành cây lủng lẳng
lủng lẳng trên cành em treo ngược thinh không!?

........

Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2011

SẮC TÍM BÊN THỀM

Nếu một mai trở lại vườn xưa
Anh sẽ hái tặng em chùm hoa tím
Gửi trong đó những lời vụng dại
Nhờ hương thầm mang thương nhớ đến bên em

Một sớm mai khi nắng bừng lên
Em sẽ thấy bên ngoài khung cửa nhỏ
Ngàn sắc tím như trái tim tan vỡ
Là tình anh đang rải tím hiên nhà

Ở bên chồng, em bình thản bước qua
Xin nhẹ gót xót thương loài hoa dại
Tím suốt đời vì mối tình câm dại
Rụng tơi bời
lặng lẽ tím - yêu em!

TR