Em đi bắt đề gió,
Em đi bắt đền mây
Em đi bắt đền người
Em đi bắt đền em
Tôi đến đền em nhé
Bảo gió đi cùng mây
Bảo mưa khi trời nóng
Bảo tôi đến bên em
Bắt đền….
Bắt đền gió phải lao theo gió
Bắt đền mây phải bay theo mây
Bắt đền người phải níu tay người
Em tự bắt đền mình...
Tôi biết làm sao đây…
Gió sẽ đến đền em bằng BÃO
Mây sẽ về đền em bằng MƯA
Tôi sẽ đến đền emTIM SỎI ĐÁ
Em hãy tự đền mình
bằng…
GIẤC MƠ em
Em dũng cảm đứng ra trước bão
Em mạnh dạn dang tay dưới mưa
Em đi nhặt trái tim sỏi đá
Đặt vào giấc mơ em
Đá hóa thành nước mắt
thấm ướt cả chiều giông
Hỡi em tôi!
Đừng đương đầu với bão,
Đừng dầm mình dưới mưa,
Đừng nâng niu trái tim đã chết,
Đừng dối lòng bằng những giấc mơ.
Nước mắt rồi sẽ cạn,
Nỗi nhớ rồi sẽ vơi.
Chỉ còn trái tim đá
Lăn lóc giữa đường đời!
Những trái tim sỏi đá
Chỉ toàn bão và mưa
Em – đàn bà hiền dịu
Hãy tìm nơi bến bờ
nhặt mảnh tình chân thật
bước qua nỗi ơ hờ
....
Nước mắt nào đã cạn
Nỗi nhớ nào đã với
Trái tim nào hóa đá
Chi có người cằn khô!
.....
Em cười
Đá cũng hồi sinh
Nghe tim trĩu nặng bóng hình chiều mưa
Em là bão? Em là thơ?
Để anh thành kẻ khù khờ... trước em
Xin em, để đá ngủ yên
Như "nhành hoa tím" bên thềm nhà ai
Đá là đá của đơn côi!
Nào đâu vô cảm, đâu người thờ ơ?
---------------------------------------
(edit lại từ những mẩu hội thoại cũ... vv, D3c12, Tào Lao, Soi Da )