Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

Tháng 5, mù mịt lá vàng Trong tim tôi đã hoang đàng, từ khi …

Tháng 5, sinh nhật tình nhân
Em về giũ áo dự phần mùa thu
Tiệc tình dọn xuống hư vô
Kề chung ngực thở cuồng xô sóng ngàn.

Tôi lăn vào giữa dung nhan
Tan trong da thịt tình nhân bất ngờ
Mùa thu đâu biết chần chờ
Để tôi quờ quạng trải thơ em nằm.

Một lần sinh nhật trăm năm
Có em trang điểm trái tim tội tình
Hối hả nhịp thở hồi sinh
Nhập hồn chung cuộc linh đình đời sau.

Em ơi, buồn mới bắt đầu
Biết đâu còn được nỗi đau muộn màng
Tháng 5, mù mịt lá vàng
Trong tim tôi đã hoang đàng, từ khi …

Hư Vô
THÁNG 5, SINH NHẬT TÌNH NHÂN

Những ô cửa sổ nghiêng vẫn mở | Vô số bầu trời bí mật lại trôi qua

Tự sự và những ô cửa nghiêng


Tôi chờ em bên hàng rào trường cũ 
Lớp học mở ra những ô cửa sổ nghiêng 
Còn sót lại một học trò khốn khổ 
Và bí mật tình yêu bay xa với gió 

Và quay về đàn ong đôi cánh mỏng quạt không ngừng nghỉ 
Bóng cỏ tối rập rờn trên tường 
Em lại đến phòng tôi trò chuyện 
Bí mật xiêm áo theo mùa thu lại bay xa với gió 
Không ai đứng dưới những vì sao ngoài biển 

Tôi chờ em 
Thấy bóng điện nở xoè trăm cánh hoa 
Thấy bức tường lửng lơ treo vào không khí 
Tôi nhớ đến nỗi buồn biên ải 
Núi, thác nước cong và dải đồi màu lục 
Những ngọn gió nồm nam mơ giấc ngủ dịu dàng 
Giấc ngủ dịu dàng mang hai đứa đi xa 
Tôi nhớ đêm yêu em cây rất lạ 

Người học trò xưa vẫn quay theo vòng tròn xoáy ốc 
Bước cuối cùng sẽ chạm tới bảng đen 
Tôi sẽ than phiền với em rằng chẳng có bèo xanh chẳng có dâu vàng 
Rằng khu trường ngày càng lầm bụi 
Những ô cửa sổ nghiêng vẫn mở 
Vô số bầu trời bí mật lại trôi qua


Nguyễn Bình Phương