khi ngón tay bất chợt thấy buồn
em muốn viết về anh
thành một bài thơ lâu rồi mới gặp mặt
dẫu mùa hạ chẳng thể tìm về ngồi cạnh tháng hai nghiêng
nhưng không biết viết từ đâu
khi em bắt đầu lú lẫn
anh ở trong người đàn ông mặc chiếc áo nâu
anh về theo người đàn ông thắt cà vạt tím
anh gục đầu bên kí ức của một cơn mưa
em sắp xếp lại ngày
anh ở trên bàn, anh rơi xuống đất
anh nguội theo ly trà đêm bỏ lại
hộc tủ một thời cũng đã bị mở tung
em không thể viết gì hơn
khi những ngón tay không xóa kịp những gì na ná
em không thể vẽ anh bằng ngôn từ xa lạ
dẫu nhìn thấy rất nhiều từ góc nhỏ tháng hai
[hà nội 10.02.năm hai mười sáu]
KCH
KCH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét