Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2017

Dòm xuống loài người hối hả đi đâu

ĐI ĐÂU
Những con chim đậu trên dây điện
Dòm xuống loài người hối hả đi đâu
Hạnh phúc trong tim
Trên đầu
Hay dưới đít
Chim kêu ríu rít
Trời xanh
Chiếc lá xanh
Mây trắng còn bay mải miết sao đành.
17.2.14

Thứ Tư, 15 tháng 2, 2017

ngắt một nhánh tháng hai xuống cài lên lọn tóc bạc nắng

Vì, sẼ khÔng cÒn nHáNh thÁNg hAi Nào đỂ ngẮt Lấy!
__________
ngắt một nhánh tháng hai xuống cài lên lọn tóc bạc nắng
[vẫn còn tươi tắn hơn ý nghĩ!]
mùa này hoa anh đào ở hoa-thịnh-đốn chưa kịp nở
chỉ có bông tuyết cóng buốt lưu lạc
và lũ thạch nhũ trong suốt thời cuộc
ù lì trong lắm hang động căm căm trí nhớ
phải chăng giờ này ngồi ở bờ kè
nghe inh ỏi bụi kèn
tiếng chửi thề lênh láng ngập phố phường
phải chăng giờ này vất vưởng dọc lề đường
nhìn cô chủ quán cà phê gom nhặt những chiếc lá úa
thồn vào chiếc thùng rác mùa đông phải chăng
có được một ly cà phê đặc sánh mùa thu
lóng lánh trên cặp mắt kiếng tư duy
ngồi đồng góc phố mùa hạ
chờ cuộc hẹn mùa xuân
giú cất bấy lâu nay
trên đôi con ngươi lêu lổng
và, phải chăng ngọn-gió-chướng-trung-bắc-lầm-lì-bản-mặt đã nhũn mềm nếp gấp
tháng hai luống tuổi rềnh rang tin nhắn một câu thơ mới chào đời
tháng hai già nua lọm khọm bản chúc thư một nụ mầm vừa chớm
tháng hai muộn mằn nâng niu dăm giây phút thượng tuần của vầng trăng vừa mọc trên bầu trời khuya hoang vu
ừ nhỉ, hãy nắm tay những con đường đang không biết sẽ mở ra hay rẽ ngoặt
hãy quàng vai những vạt trăng đang ngày vằng vặc hơn hay dần tối ám
hãy tựa vào tường vách và ghì chặt từng viên gạch nhân bản
đang bị gỡ đi khỏi cái bóng mát của phố phường
con đường chúng ta đi đang tẻ dần niềm vui
bóng hạnh phúc đang bị chặt cụt mất gốc
họ đã mang đi và trồng vào bảo tàng của tội ác
phúc cho họ những kẻ chưa bao giờ nếm được mùi vị
hạnh phúc
những kẻ luôn bị óc ách bởi lòng ganh tỵ
nên được thương xót
ngắt một nhánh tháng hai xuống
cắm vào bài thơ vừa viết xong tin nhắn
rồi thoát ra
bỏ chạy một mạch
về lại góc hẹn xưa
nhặt lên dăm mảnh nắng vàng bạc mưa
nhặt lại đôi mắt nắng-ưởi-hanh-vàng
dọc đường lưu lạc
hay đã nằm chết
ngất giữa lũ thời cuộc
khốn kiếp.
________
HHiếu

còn nửa bản mặt kia tôi ráng giữ lại

nỬa vỜi

___________
mỗi sáng
lấy chừng nửa phin cà-phê
phân nửa sữa
đổ nước sôi pha cà-phê chừng nửa ly
chờ
cà-phê chảy xong
cho vào chừng nửa khay đá cục
hừng đông nửa chừng
tôi đã đốt điếu
bập khói
hút nửa hơi chập chờn
độ chừng nửa điếu thuốc
dập bỏ
nhâm nhi độ chừng nửa ly cà-phê
nhìn ra mặt trời đã hừng hực nửa buổi
tôi bèn chạy đi rửa nửa cái bản mặt
còn hừng hực
nửa cơn ác mộng
giữa nửa đêm
ngao ngán
còn nửa bản mặt kia
tôi ráng giữ lại
mùi hương
hạnh ngộ cũ
cho nửa ngày vô tích sự
còn lại
mà đã nửa đời
tôi quên mất
nhất là
mùi hương của nụ hôn lửng
nửa chừng
giữa cuộc tình nửa lửa
trong thời chinh chiến
nửa cuộc
đã tàn canh
tôi hôn em chỉ mới phân nửa vội vàng
làm em ngây ngất lây nửa cuộc
động phòng
để cho em phải cưu mang
nửa cuộc nợ duyên
lây lất với nửa cuộc đời
nửa mặt
làm cho nguyên bó rau tươi
biến thành nửa rổ rau luộc
mà cả vợ lẫn chồng
đều rưng rức
mỗi khi chấm mút đắng cay
ăn uống chỉ mới nửa cuộc
nợ nần
đã khóc ròng
nửa đường duyên phận
từ đấy tôi bước đi tiếp nửa đường còn lại
nơi chỉ có nửa mặt trời lấp ló
mà tôi đã thâm đen
nửa trộ mưa mới rơi
hồn đã ướt mèm
ngôn ngữ tôi câm nín
bốc hơi cùng đám khói đêm
ở trên tôi có nhắc đến nửa ngày vô tích sự còn lại
thật ra thì có tích sự
bởi tôi đã cố dùng nửa ngày còn lại ấy
thả rong ở các tiệm cầm đồ
tìm xem có ai cầm cố
chăng dăm đoá hồng nhung đen
tôi có thể mua lại được với giá hời
tặng cho cuộc hạnh ngộ nửa vời
nhân ngày lễ valentine
sắp tới.
________
HHiếu