Thứ Hai, 23 tháng 11, 2009

vo van

vai gầy gánh những yêu thương
đường đời sóc nảy văng đi ít nhiều
vội vàng quếnh quáng em gom
gió ơi đừng nghịch nhọc đôi vai gầy

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2009

Nắng gọi mời bằng vũ điệu thủy tinh (November 10, 2008)

BIỂN
Quế Mai

Khỏa thân
trắng
Lao vào con sóng
trắng

Biển diệu kỳ, biển mở rộng vòng tay
Sóng chồm lên, điệu tango cuồng nhiệt
Nhấn chìm ta trong một chiếc hôn dài

Biển vạm vỡ, trẻ trung, gân guốc
Thoai thoải, ghồ ghề, mềm mại, đam mê
Kéo ta trôi vào từng cung bậc
Thiên đường đây ư, ta đâu biết lối về?

San hô đỏ, đàn cá xanh uốn lượn
Nắng gọi mời bằng vũ điệu thủy tinh
Biển mê hoặc trong tận cùng hơi thở
Tan vào biển xanh
ta hồi sinh

21.08.2008



Description:
Thơ: Nguyễn Phan Quế Mai
Nhạc: nhạc sĩ Ngô Hồng Quang nhạc viện Hà nội phổ nhạc và thể hiện trong đêm ra mat tap thơ "tra'i ca^'m"

Vô đề

Người đi về hướng sương rơi
Ta đi về phía chân trời cỏ len
Võ vàng một ánh trăng in
Hỏi dòng sông trắng đã quên
...Hay là?
...
Tự ta ta buộc vào ta!
Lời thề mỏng mảnh như là sợi mưa.

TIT.

em rất thích bài này của anh Mr tit ạh

đánh rơi!

em đánh rơi nỗi nhớ
...................vào khoảng không
em đánh rơi cái tình
...................vào tĩnh lặng
em ko đánh rơi em
....................ôm cho chặt
Mở tay ra chỉ thấy
....................cái vô hình!

Em đang dở hơi đấy! ko hiểu mình và ko hiểu người
vô vị!

một ngày trên phố lá rơi đầy (February 27, 2008)

Em kéo về mình một chút đông
thương cái rét cuối muà ngượng nghịu
lắng bên tai hai mùa xào xạc
lá rải đầy mỗi gót chân êm

Em kéo về mình một chút đêm
gió ào ạt tung sao trời mỗi ngả
bóng lẻ ai trên ban công im ắng
dáng hao gầy trong cái lạnh của đêm

Ôm chặt vào lòng nỗi nhớ mong manh

ngày đã qua (February 25, 2008)

Nắng lại về trên phố!
Gió lại về trên cây!
Chỉ con lại nỗi nhớ.
Đứng một mình lẻ loi...

Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa

Thứ tư, 04/03/2009 - 11:05:pm
Copy tiừ nhà chị Hoàng Oanh
MỘT CHIỀU NGƯỢC GIÓ
(Bùi Sim Sim)

Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời

Em ngược thời gian, em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh

Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em?

Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều này - em biết, một mình em...
02/07/2008
hiện tại bài này đang gần giống tâm trạng của mình đây

Anh chẳng thuộc về em (February 19, 2008)

Em biết rằng anh chẳng thuộc về em
ừh phải đấy! chẳng bao giờ là thế
có phải đâu món đồ em mua được
có phải đâu quà tặng của riêng mình

Chẳng bao giờ em nói "anh của em"
"Anh thuộc về em ko thuộc về ai nữa"
ừh phải đấy! khi ko có quyền sở hữu
Sẽ chẳng mất đi, chẳng hụt hẫng bao giờ

Điều giản đơn mà sao em ko nghĩ
để khỏi bâng khuâng khỏi hụt hẫng lòng
Em sẽ kìm nén mình rất giỏi
bởi em biết rằng
Anh! chẳng thuộc về em.

Có một ngày em chợt nhận ra

Bông hoa và bức tường

Bông hoa và bức tường
(chép lại ko rõ tác giả và nguồn gốc)

Bông hoa trắng và bức tường cũng trắng
Sao bóng hoa trên tường lại đen
Em nhìn đi đâu vậy em
Anh biết mình ko có lỗi

Nhưng lòng chúng ta tự hỏi
Sao bóng hoa trên tường lại đen
Có thể nào ko tin
Bông hoa trắng và bức tường cũng trắng

Ai hiểu hết cuộc đời kỳ quặc lắm
Sao bóng em buồn ngả ở hồn anh!


PS; Sau sự góp ý của Bạn Hoàng Anh tôi có Kiểm tra lại và tìnm được tác giả cùng bài thơ nguyên bản như thê này:

Hoa huệ

Bế Kiến Quốc

Hoa huệ trắng và bức tường cũng trắng
Sao bóng hoa trên tường lại đen ?

Em đừng nhìn đi đâu nữa em
Anh không biết vì sao, ai có lỗi
Nhưng mãi mãi vẫn còn câu hỏi:
Sao bóng hoa trên tường lại đen...

Cám ơn bạn Hoàng Anh nhiều nhé nhưng tôi vẫn muốn giữ lại cái bản thơ chép đi chép lại ngày xưa.

tặng cho em

MỘT VÒNG TAY
(đủ ôm lấy yêu thương, đủ ôm lấy nỗi buồn)

Một ngày muốn gửi anh
trọn vòng tay xiết chặt!
đủ để mình cảm nhận
tình ai ấm nống nàn
chỉ vậy thôi có đủ?

Một ngày muốn gửi anh
hờ hững vòng tay ấy!
để thấy rằng khoảng cách
vẫn hiện hữu bên mình
chỉ vậy thôi có đủ

Chỉ vậy thôi!
Chỉ vậy thôi! quá nhỏ
Sao cho trọn yêu thương
nghiêng vòng tay lơi lỏng
nhẹ nhàng yêu thương bay

Một vòng tay mỏi mệt
Một vòng tay quá nhỏ
Một vòng tay mong manh

Em viết tặng cho em!

(18/12/2007)