Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

Rượu đừng nồng nữa hỡi men....!

Lục bát đêm thu
Trăng kia khuyết quá nửa rồi
Lá thu một chiếc lặng rơi bên thềm
Thôi đừng hờn trách nữa em
Cứ vờ như thể chẳng quen lạ gì
Cỏ buồn phủ dọc thôi đê
Xin em quên những lời thề năm nao
Con chuồn vương vấn bờ ao
Buồn tênh ngọn gió luồn vào áo em
Rượu đừng nồng nữa hỡi men
Môi kia đừng hé gọi tên một người
Ừ thì quên, quên thật rồi
Thuyền kia bỏ bến, lặng trôi giữa dòng
Trời mênh mông
Đất mênh mông!
Đục trong
Chỉ một
Mình sông
Tỏ tường.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét