Thứ Năm, 25 tháng 5, 2017

Tròng con mắt đã mỏi mòn có phải Sắc của trời, hương của đất lưa thưa

Chiều 

Em ngó buổi chiều buồn có phải 
Buồn cũng như buồn những buổi chiều xưa 
Tròng con mắt đã mỏi mòn có phải 
Sắc của trời, hương của đất lưa thưa 

Những nhịp bước bên đường còn dội mãi 
Vang về đâu không dội lại hồi âm 
Của réo rắt riêng một lần mãi mãi 
Gió phương trời ù mộng giữa hoa tâm 

Em hỏi mãi tuy biết lời đáp lại 
Chẳng bao giờ thoả đáng giữa đời câm 
Em ngó mãi những chiều buồn trở lại 
Mang những gì về trong cõi trăm năm?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét