Thứ Hai, 8 tháng 8, 2016

Ta buông rèm đêm, em đừng níu nắng

KHÉP CỬA 

Anh khép cửa cho mùa thu cởi áo 
Còn em trút lá… 
… giữa phòng anh 
Lá chưa chạm đất 
Mà đông đã về… 

CÂU VỌNG CỔ 

Anh chèo đò ngang, ngược dòng câu vọng cổ 
Câu hát đổ làm sóng vỡ đò anh 
Con sông mênh mông… nguồn xa… em mỏng mảnh 
Anh lỡ nhịp rồi! 
Nốt lặng có người không? 

BỐI RỐI 

Ta đợi em và mùa thu cũng đợi 
Em giấu em sau nụ cười chợt vội 
Ta giấu ta - mưa lá ngang lời 

Có điều gì em mím ở vành môi 
Vành môi mảnh như trăng chiều cả thẹn 

Ta buông rèm đêm, em đừng níu nắng 
Đừng thả giọt lòng 
lơ lửng 
hóa heo may…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét