Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2016

Những bận rộn áo cơm ảo mộng vu vơ hẹn hò dỗi hờn vờ vịt | cuống quít đớn đau tận cùng da thịt...

SAO CHÚNG TA NGỒI ĐÂY, DƯỚI BÓNG CÂY NÀY?
"Cuộc sống của chúng ta bắt đầu chấm dứt ngay trong cái ngày mà chúng ta giữ im lặng trước những vấn đề hệ trọng" - Mục sư Martin Luther King.
Sao chúng ta ngồi đây, dưới bóng cây này?
Bông lơn những điều vớ vẩn
Như diễn viên nghiệp dư của vở kịch xoàng
Anh đã chẳng ôm em vào lòng như mọi lần bởi nếu làm thế, anh sợ sẽ ghì em quá chặt
Để nén những gì đang vỡ vụn trong anh
Em cũng chẳng ngồi sát bên, hôn anh cái hôn vị trái cây
Rất có thể khiến môi anh bật máu
Mình che lấp nỗi hổ thẹn này
Bằng chủ nghĩa lãng mạn ho hen
Chủ nghĩa hiện sinh lên men
Hậu hiện đại chưa dứt sữa
Những bận rộn áo cơm ảo mộng vu vơ hẹn hò dỗi hờn vờ vịt
cuống quít đớn đau tận cùng da thịt...
Chúng mình có thực sự thèm muốn đến thế không?
Anh ngập trong em chìm trong em tan trong em hay nỗi tủi hổ đang đào huyệt?
Bè bạn của chúng ta khuất dần sau những bức tường…
Đỉnh núi
Đàn kiến
Miệt mài đốt lửa
Những tảng đá
Rùng mình lăn xuống vực
trả bầu trời cho những hang sâu…
-------
Phạm Tường Vân - 2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét