Thứ Tư, 19 tháng 8, 2015

Hay đâu gió trên boong lại xúi giục căng buồm!

ĐÀN BÀ TRẺ CON
Ba ba còn trẻ con trong xác thịt đàn bà
Biết trước dòng thẳm sâu vẫn huênh hoang quẳng mình xuống lội
Tự đắc dám thương cả bão bùng nên không thèm chới với
Chẳng dám nhận mình sai ta khăng khăng đúng một đời
Ba ba tự giăng buồm ra khơi
Tưởng đã nếm đủ đắng cay tháng năm tuổi thơ nên cả tin mình đủ lớn
Đủ sức gánh gồng với bão bùng đã chọn
Nên ta cả tin một đời như thằng nhai lá ngón
Tự huyễn hoặc thơm ngon ...
Ta ngửa cổ nuốt sặc cười!
Chẳng bé bỏng nữa đâu nhưng vẫn tin ngọt lưỡi đầu môi
Ép đời mình thê lương cho giống câu ca buồn từng chắt lòng ra hát
Bắt đời mình cô độc như bài thơ bạc lòng ra đọc khi ngày nhạt
Ta gò đẽo chính ta như thể trò đùa
Chẳng màng đến lời lãi được thua
Đem xác thân mua vui cho trò huyễn tưởng
Vậy mà ta no nê sung sướng
Câu hát buồn vì ta
Câu thơ nhạt vì ta
Nào hay vì ta không lượng sức mình nên đời cứ thế chóng phôi phai...
Ba ba không buồn biết chắc mình là ai
Chập chững giữa những danh xưng người đời hoán đổi
Lằn ranh giữa chị và cô mỏng manh khó nói
Đợi chờ nhân gian ban ta trẻ ta già
... Nếp nhăn này đi qua
Vết nám này mờ nhạt
Đuôi mắt khô rát
Riết rồi ta quên tuổi thực của mình
Chỉ khi nắng đốt bình minh
Nhìn vào gương ê hề cay đắng
Ừ phận người sao thắng
Nổi thời gian!
Ba ba nắm chắc mệnh số mình cơ hàn
Tự biện minh đàn bà ai chẳng khổ đau, đa đoan, bão tố
Nên tự ghìm mình làm con sóng nhỏ
Đua đòi tan ra thành trăm mảnh đau lòng
Ta bạc bẽo với chính đời mình không?
Ta chẳng thiết!
Để một ngày chùng chân mỏi mệt
Ta tìm một góc khuất cho mình
Ngó trời bình minh
Mà thấy trong mắt toàn hoàng hôn chảy máu
Ngày thuyền chòng chành khát tìm chỗ đậu
Ngỡ lòng bình yên neo bến
Hay đâu gió trên boong lại xúi giục căng buồm
Ta lọ mọ tinh tươm
Cả tin làm con đàn bà trẻ con còn sót lại
Giữa nhân gian toàn lũ đàn bà già nua ngang trái
Ta hả hê cười ra khơi!

Phạm Thiên Ý
(Tặng Nhàn yêu thương)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét