(thích bài thơ này của chị An Thảo...
đôi khi con người ta cứ ôm bực dọc rồi hậm hực với người đời... làm rỉ máu trái tim)
Nếu tim Người mang một nỗi gì
Nhức nhối
Căng mủ đau
Đừng ngần ngừ
Chích nó ra
Trút vào tôi
Cứ việc
Rỉ rách trôi đi
Cuồn cuộn trôi đi
Thỏa sức
Tôi lắng nghe
Tôi cất giữ
Tôi hiểu
Và tôi sẽ quên đi...
Nếu tim Người nhức nhối
Cứ xả đi
Đừng một mình
Rạn
Vỡ
----------------
An Thảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét