Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Phố lạnh rồi, hạnh phúc sẽ gần thêm

Phố lạnh rồi và môi biết tìm nhau ...


Phố lạnh rồi, ngơ ngác bước chân qua

Gió mùa tựa kẻ xa quê tràn về thương nhớ

Háo hức từng hơi thở

Hôn mỗi mặt người, ve vuốt nỗi mung lung…

Khắc khoải tím bầm trên những ngón tay đan

Cần một cái ôm từ phía sau thật chặt

Một ánh nhìn mang niềm tin vững chắc

Cho ngày lạnh – nhưng không lạnh được những thương yêu…

Phố lạnh rồi, mang hơi ấm tìm nhau

Trên mỗi mũi kim đan với cuộn len mùa cũ xổ tung nằm giữa lãng quên, giờ gió mùa về mới biết mình vẫn còn hữu ích

Choàng lên tình xa cách

Kéo nhau vào cơn khát giấc mơ đôi

Lơ đãng ngày trôi

Quanh co phố nhỏ

Họ yêu nhau bình yên đến buồn tẻ trong ngôi nhà đóng kín những ô cửa sổ, phập phồng lo sợ cái lạnh tràn vào và tình yêu dành cho nhau không đủ thắp lên thành lửa

Chúng mình yêu nhau ngồi ngoài giông gió

Vẫn thấy ấm lòng từ sâu thẳm nơi tim…


Phố lạnh rồi, hạnh phúc sẽ gần thêm

Khi những khoảng cách cũng biết giật mình, sát lại gần nhau giao hòa hơi ấm

Chỉ vầng trăng lạc lõng…

Khát mòn giọt yêu

Phố lạnh rồi và môi biết tìm nhau…

(thơ Lương Đình Khoa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét