Anh ơi hãy đến bên em
Đến bên em
Lắng nghe những nỗi buồn
Những nỗi buồn em nghĩ rằng đã rõ
Mà em chẳng gọi được thành tên
Những nỗi buồn biết chơi trò ú tim
ẩn nấp sau em, sau nụ cười rạng rỡ
để đôi lúc ngó nghiêng sơ hở
để cho em nhìn tỏ cái hình hài
Và để rồi lật ngược cái cuộc chơi
Em trở thành kẻ dấu mình rất khéo
Em trốn vào ánh bình minh sáng rõ
Vào đám đông, vào những tiếng cười
Vào ly rượu chếnh chóang men say
Vào vị đắng ngụm cà fê hè phố.
Rồi có lúc
em vô tình gặp chúng
Trong niềm vui, trong hạnh phúc của bạn mình
Em mỉm cười và cất tiếng hỏi han
Tại sao mi cứ bước cùng ta vậy
Mi đừng nghĩ rằng ta yếu đuối
Đừng đẩy ta tới những ham muốn tột cùng
Đừng biến ta thành cái kẻ tham lam
Đừng lấy của ta những phút giây hạnh phúc
Chúng cứ mãi lặng thinh chẳng nói
Chỉ mỉm cười như thông cảm cùng em
Chúng nhìn thấy phía sau nụ cười em
Là giọt buồn khẽ lăn trên má
Chúng nhìn rõ phía sau sự mạnh mẽ
Chỉ là em với những run rẩy yếm mềm
Chỉ là em với những khao khát giản đơn
Muốn xây cho mình một lâu đài hạnh phúc
Nào anh ơi! hãy đến bên em
Ngồi cạnh em, mượn bờ vai em tựa
và lặng nghe
câu chuyện những nỗi buồn
những nỗi buồn em nghĩ mình đã tỏ
mà sao vẫn mải miết trốn tìm…
....
Em lẩn trốn vào em...
...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét