đường hạnh phúc chỉ còn ba nhịp cúc
"GÁI LỬNG" 24
UNBUTTONED
trời càng lạnh
em càng thèm phanh áo
cho mầm ngực cuộn xiết những lông tơ
cho ai hết ngờ
cho thêm lộng lẫy những cơn mơ
ngoài kia đại dương sóng buốt
nuốt bờ
nơi đây hồn dại ngây
thèm bờ
em đã buông lơi ba nhịp cúc
còn ba nữa
ai sẽ mở toang ra
chẳng cần những dũng sĩ đâu
cũng đâu cần phải là lực sĩ
mới đưa nhau ra khỏi cơn bĩ
chỉ mong
đồng cảm một nhịp rung
đôi khi mảnh như tơ
đủ cho lí trí phải mờ
cho những sợi gân chùng hết xuống
cho khả năng tự vệ kiên cường
chợt buông
mùa đông chạm khắc từng thớ thịt săn chắc
những sợi cơ dai như chão
da như được độn những lớp xơ mướp
thịt da ngà đã tắt tiếng ngân nga
nhưng run rẩy lại càng thêm run rẩy
thèm nắng òa
thèm máu chẩy trên da
anh hãy đến rỏ cho em ít giọt
em thèm máu nóng
em thèm tắm
không biết ước mong của em có gì xa xỉ
khi biết rằng ngoài kia đàn ông bây giờ
như chỉ có máu xanh
lạnh lẽo
hơn cả khối nước dưới hồ băng
hỡi ôi
rằng là manh mún tâm can
thiết tha em đấy
chớ trách em lan man lòng
nhịp đời sao cứ chạy ro ro
như máy
như xe
em cầu mong cho nó tắc nghẽn hẳn
khi đó sẽ có đột biến
nghĩa là có sức sống mới
ồ
mà kệ đi
này anh hỡi
đường hạnh phúc
chỉ còn ba nhịp cúc
em càng thèm phanh áo
cho mầm ngực cuộn xiết những lông tơ
cho ai hết ngờ
cho thêm lộng lẫy những cơn mơ
ngoài kia đại dương sóng buốt
nuốt bờ
nơi đây hồn dại ngây
thèm bờ
em đã buông lơi ba nhịp cúc
còn ba nữa
ai sẽ mở toang ra
chẳng cần những dũng sĩ đâu
cũng đâu cần phải là lực sĩ
mới đưa nhau ra khỏi cơn bĩ
chỉ mong
đồng cảm một nhịp rung
đôi khi mảnh như tơ
đủ cho lí trí phải mờ
cho những sợi gân chùng hết xuống
cho khả năng tự vệ kiên cường
chợt buông
mùa đông chạm khắc từng thớ thịt săn chắc
những sợi cơ dai như chão
da như được độn những lớp xơ mướp
thịt da ngà đã tắt tiếng ngân nga
nhưng run rẩy lại càng thêm run rẩy
thèm nắng òa
thèm máu chẩy trên da
anh hãy đến rỏ cho em ít giọt
em thèm máu nóng
em thèm tắm
không biết ước mong của em có gì xa xỉ
khi biết rằng ngoài kia đàn ông bây giờ
như chỉ có máu xanh
lạnh lẽo
hơn cả khối nước dưới hồ băng
hỡi ôi
rằng là manh mún tâm can
thiết tha em đấy
chớ trách em lan man lòng
nhịp đời sao cứ chạy ro ro
như máy
như xe
em cầu mong cho nó tắc nghẽn hẳn
khi đó sẽ có đột biến
nghĩa là có sức sống mới
ồ
mà kệ đi
này anh hỡi
đường hạnh phúc
chỉ còn ba nhịp cúc
Nhận xét
Đăng nhận xét